Lễ Tạ Ơn 2013: Những lời tạ ơn khiêm hạ

Lễ Tạ Ơn 2013: Những lời tạ ơn khiêm hạ

 

Ca dao Việt Nam có câu:

“Ơn ai một chút chớ quên,
Phiền ai một chút để bên cạnh lòng.”

Thế nên,

“Ai mà phụ nghĩa quên công,
Thì đeo trăm cánh hoa hồng chẳng thơm.”
 

Dầu biết rằng cám ơn là việc nên làm nhưng sao ta vẫn ngại ngùng nói lời cám ơn. Nhất là những người thân trong gia đình, tuy gần nhau nhưng lại rất xa - xa đến nỗi khó mà nói được hai tiếng cám ơn. Vợ chồng ít dám cám ơn nhau. Con cái phớt lờ hai tiếng cám ơn cha mẹ. Cha mẹ thị uy lại càng ít cám ơn con cái... Ra ngoài xã hội người ta cũng có muôn ngàn lý do để khước từ hai tiếng cám ơn. 

Trên một chuyến xe Buýt có một em bé đang ngồi ở hàng ghế đầu thì thấy một ông lão bước lên xe, đứa bé liền đứng dậy nhường chỗ cho ông lão. Ông lão lẳng lặng ngồi vào ghế em bé. Thình lình em bé quay lại hỏi ông lão: Thưa ông, ông vừa nói gì ạ? Ông lão trợn mắt trả lời: Không, tôi đâu có nói gì đâu! Đứa bé lễ phép nói: Vậy mà cháu tưởng ông nói “cám ơn” chứ!

Thật đắng lòng khi những người lớn lại ít làm gương cho trẻ nhỏ về hai tiếng cám ơn. Thật đáng buồn khi nhìn thấy biết bao kẻ “ăn xong chùi mép” vô tư, không chút ngượng ngùng vì “ăn quả quên người trồng cây”. Họ chỉ là loại “qua cầu rút ván”, vong ân! Nếu xã hội toàn những con người bạc nghĩa vô ơn thì thật buồn cho xã hội con người. Nếu hai chữ cám ơn ít có trên đời thì cuộc đời sẽ chẳng còn những nghĩa cử cao đẹp của lòng biết ơn, của tính vị tha. 

Có thể nói một trong những tiếng được kể là đẹp nhất trong kho tàng ngôn ngữ con người, từ đông sang tây, từ bắc tới nam, đó là hai tiếng “cám ơn”. Hai tiếng thật giản đơn, nhưng lại biểu lộ được nhân cách của con người. Con người biết người biết ta. Con người biết ôn cố tri tân. Đó là con người đáng trân trọng biết bao! 

(…….)


Có một câu ca mà một thời thơ ấu của tôi vẫn thường nghe hát: “Bàn tay ta làm nên tất cả, có sức người sỏi đá cũng thành cơm.” Các thầy cô vẫn lấy đó làm ví dụ để nói lên sức mạnh của con người, nhưng thực tế đó chỉ là hoài bão vô vọng của con người. Con người qua mọi thời đại vẫn hoàn toàn bất lực nếu trời không cho “mưa thuận gió hoà”. Bàn tay con người cũng chỉ là “dã tràng xe cát Biển Đông” nếu không có sự quan phòng của Đấng Tạo Thành. Trận bão số 10 vừa qua đã càn quét miền Trung thật nặng nề. Dù đã có cả một hệ thống đê điều. Dù đã có cả một đội phòng chống lụt bão, thể nhưng con người hoàn toàn bất lực trước sức mạnh của thiên nhiên. Thế nên, dù người có niềm tin hay không đều phải khiêm tốn nhìn nhận lộc trời thật cần thiết cho con người. Lời cầu “lạy trời mưa xuống” vẫn là lời cầu chân thành của con người qua mọi thời đại. Và như vậy, lời tạ ơn vẫn là lời khiêm hạ đầy chân thành của con người dâng lên Đấng Tạo Thành. 

(…….)

Trong ngày Lễ Tạ Ơn năm nay, chúng ta hãy chân thành nhìn nhận những giới hạn của mỗi người chúng ta để khiêm hạ dâng lời tạ ơn Trời và cám ơn nhau ...

 

- Tạ Duy Tuyền

 

 

Tạ Duy Tuyên
(16/10/2013 - 737 lượt xem)

Các bài viết khác cùng tác giả Tạ Duy Tuyên
1 - Sống đẹp giữa đời (22/03/2012 - 703 lượt xem)